Xin lỗi bé! Đã có lúc mẹ quên mình hạnh phúc
Chỉ có lúc dừng lại khi đã xong việc cho một ngày, mẹ mới chợt nhớ mình đã bỏ qua những khoảnh khắc tuyệt vời cùng con.
Bé cưng của mẹ,
Đêm nay vẫn như mọi khi, mẹ chỉ an tâm đi ngủ khi biết chắc con đã ngon giấc.
Nhìn con đang say giấc nên mẹ chỉ len lén vén tóc, kéo chăn phủ chân con, hôn trộm lên gò má bầu bĩnh và cảm xúc hạnh phúc dâng lên trong lòng, chưa bao giờ mẹ cảm thấy mình may mắn thế này.
Cuộc sống của mẹ có vô vàn ngã rẽ. Nhưng không, mẹ đang ở đây vào giờ phút này và trở thành mẹ của một thiên thần hoàn hảo như con. Tất cả những điều mẹ con mình cùng trải qua dù lớn, dù nhỏ vẫn luôn làm trái tim của mẹ ngập tràn yêu thương. Cảm ơn con vì đã đến với mẹ! Vậy mà, đã có lúc mẹ quên…
Những khi bình minh đến…
Mẹ nghe tiếng đôi chân của con chạy khắp hành lang, rồi ùa vào giường mẹ rồi reo vang với giọng giục giã “Dậy đi mẹ ơi! Ông mặt trời thức rồi!”
Khi ấy, mẹ mở mắt, mỉm cười nhưng đầu óc lại quay cuồng với bao nhiêu việc phải làm trong ngày. Rồi con chồm người, leo hẳn lên giường, áp nhẹ đầu lên ngực mẹ thì mẹ mới sực tỉnh. Àh! Mẹ quên rằng mình may mắn khi lại có một ngày mới trải nghiệm cùng con.
Đã có những giờ ăn sáng…
Con thường lắc lư đôi chân bé xíu và hào hứng kể mẹ nghe chuyện ở lớp, vài điều thú vị trong bộ phim hoạt hình hay chỉ là những trò ngộ nghĩnh mà con nghĩ ra khi chơi trong sân nhà. Nhưng mẹ lại nửa nghe, nửa lo chuẩn bị cơm trưa, rồi loay hoay tìm tập hồ sơ chuẩn bị đi làm. Rồi khi con nói to: “Mẹ ơi mẹ, mẹ thấy chuyện con kể có vui không?” thì mẹ mới giật mình, quay lại thì thấy đang cười khoái chí với hàm răng sún và đôi mắt lấp lánh. Hình như mẹ đã quên rằng hạnh phúc là lúc được cùng con chuyện trò.
Đã có những buổi đi dạo…
Bé cưng của mẹ cứ chạy nhảy tung tăng và hát vô tư, trong khi mẹ thì căng thẳng vì mớ hóa đơn cần phải trả, hàng loạt việc không tên cần phải làm và trong đầu còn là nội dung cuộc họp buổi sáng.
Thế rồi, tiếng bé hồ hởi khiến mẹ giật mình “Mẹ ơi, con sẽ đóng vai công chúa Elsa, mẹ đóng vai Anna, Sven và Olaf nhé! Rồi, 1 2 3 con hát kiểu Elsa nhé!” Mẹ bỗng cảm thấy mình vừa quên cùng con tưởng tượng, sắm vai trong câu chuyện tuổi thơ của con.
Đã có những buổi tối…
Có những buổi tối như mọi khi, sau khi đánh răng con nằm trong chăn nghe mẹ đọc truyện trước lúc ngủ. Thế nhưng, mẹ chỉ mới về giường mình đã nghe tiếng thút thít, vội chạy đến bên con thì thấy mắt con ngấn nước: “Mẹ … mẹ … ở trường, hình như con đã làm mất cây viết chì.”
Khoảnh khắc ấy, mẹ cảm thấy mình đã quên một ngày của con đã trải qua thế nào, nhưng mẹ vẫn vui vì con đã chủ động kể mẹ nghe. Khi đó, mẹ biết rằng, mẹ chính là người con luôn tin tưởng chia sẻ.
Đã có những nửa đêm…
Sau một ngày làm việc quay cuồng, mẹ nghĩ mình không còn sức lực để làm gì và chỉ muốn nằm ngủ một giấc đến sáng. Thế nhưng, chỉ cần về đến nhà, con chạy ào ra ôm mẹ thì bao nhiêu mệt mỏi cũng tiêu tan. Hay giữa đêm mẹ giật mình thức giấc khi nghe tiếng con khóc “Mẹ ơiiii” vì gặp cơn ác mộng, mẹ vẫn đủ tỉnh táo chạy nhanh đến giường con, ôm con và dỗ dành.
Khi đó mẹ mới phát hiện, mình đã quên hết muộn phiền, mệt mỏi và cảm thấy thật hạnh phúc khi có thể mang đến cho con cảm giác an toàn.
Con đã khiến mẹ cảm thấy thật hạnh phúc! Đêm nay, mẹ lại có dịp nhớ lại những khoảnh khắc đáng nhớ đó.
Mẹ từng rất vui khi giả vờ làm mẹ bằng trò chơi búp bê, rồi từng ao ước mình sẽ có một đứa trẻ để chăm sóc thật sự.
Mẹ nhớ lại cảm xúc rung cảm khi gặp bố con, và biết rằng đó là người đàn ông xứng đáng làm bố của con mình.
Mẹ yêu làm sao cảm giác biết mình có thai, đã từng bật khóc vì quá hạnh phúc.
Àh, mẹ nhớ như in cảm giác cô điều dưỡng đặt con vào vòng tay mẹ khi con chào đời. Dù chỉ là một hình hài đỏ hỏn, nhưng con vẫn vô cùng hoàn hảo trong mắt mẹ.
Giờ đây, có những lúc mẹ quá bận rộn, tâm trí mãi đuổi theo những bề bộn công việc. Mẹ có lúc quên tận hưởng niềm vui trọn vẹn khi bên con.
Mẹ xin lỗi, đã có lúc mẹ quên mình hạnh phúc!